Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

Chỉ biết rằng, yêu là cho đi tất cả...





 hiền đẹp choai yêu e nhiều lắm /

Mẹ phiền lắm... Mẹ thương con nhiều đến mức phát phiền..

Mẹ phiền lắm... Mẹ thương con nhiều đến mức phát phiền...

 

Và vậy đấy, tôi lại làm mẹ đau. Và tôi hiểu cái nỗi đau của mẹ nó gấp triệu, gấp vạn lần việc tôi cảm thấy mình bị tổn thương. Tôi lúc nào cũng chỉ biết than vãn, buồn phiền với mẹ, mà chẳng mấy khi hỏi "mẹ có sao không?", "mẹ đã làm đúng rồi mà", "mẹ đừng buồn nữa nhé mẹ"... Mẹ phiền lắm, mẹ yêu thương con nhiều đến mức phát phiền. Mẹ ca cẩm con nhiều đến mức phát

Hôm nay là một ngày tồi tệ.
Vừa từ cửa hàng về, tôi ôm luôn ipad và nằm bẹp xuống giường. Chốc chốc lại check inbox xem anh có nhắn gì cho mình không. Một giờ, hai giờ, rồi ba giờ trôi qua... hờ, không có gì cả. Tôi quyết định đi đánh răng, rửa mặt và tắm gội. Chuông điện thoại reo, tôi xối nước ào ào rồi hớt hải chạy vào phòng vơ lấy cái điện thoại. Là mẹ gọi. Tôi hỏi mẹ rằng có chuyện gì không, mẹ nói "chỉ là nhớ con gái nên mẹ gọi"; "con đang làm gì?", "buổi đầu tiên gia sư lớp mới thế nào?", "cửa hàng có đông khách không?", "chị quản lý có quý con không?", "chuyện tình cảm thì sao?"...
Ôi, sao mẹ phiền quá vậy, mẹ gọi tôi nói chỉ là nhớ tôi nên gọi mà mẹ còn tra hỏi thêm nhiều thứ khác nữa. Tôi đang rất mệt mỏi và chỉ nói "con vẫn vậy, vẫn bình thường ạ." Mẹ im lặng một hồi, rồi nói tiếp "vậy con có chuyện gì muốn kể với mẹ không?", "không ạ, ở nhà có nóng không mẹ, em Long thi cấp Ba sao rồi hả mẹ?".

Tôi biết, tôi đang cáu bẳn với mẹ vô cớ, và cả lạnh nhạt quá đáng nữa. Tôi cố hết sức bình tĩnh, lấy giọng "dạo này con buồn quá mẹ ạ, con nhớ nhà lắm". Một lần nữa, đầu dây bên kia lại lặng im. Mẹ bảo tôi nhớ thì về, trên đó mãi làm gì, nắng nôi cho khổ ra. Chỉ có mẹ là thương tôi, ngay cả khi tôi có dùng những thái độ cực – đáng – trách, chỉ có mẹ, có mẹ là người duy nhất chịu đựng được, bình tĩnh được.
Tôi chợt nhận ra không biết tự bao giờ, mẹ con tôi lại không "khắc khẩu" với nhau như trước nữa, mà mẹ và tôi ngày càng hòa hợp với nhau. Mẹ hỏi han và dặn dò tôi không ngừng, thế mà đã có lúc tôi để máy điện thoại sang một bên, mặc kệ mẹ nói gì thì nói, tôi quả là đứa con chẳng ra gì, tôi chẳng hề xứng đáng với những yêu thương và hy sinh của mẹ.

Hai mẹ con tôi có tính cách trái ngược nhau: mẹ chu đáo, cầu toàn, còn tôi thì cẩu thả, lộn xộn; mẹ tinh tế, còn tôi thì vô tư (vô tội). Tôi thương mẹ nhưng lại luôn cư xử theo cái cách khiến mẹ phải đau lòng, còn mẹ, mẹ quan tâm đến những bữa ăn của tôi, quan tâm đến từng cái áo, cái quần bị bục chỉ hay quá rộng, hoặc chật, cả việc tóc tai tôi ra sao, mặt tôi dạo này có vì stress hay chậm kỳ mà nổi mụn hay không... vì bà thương tôi. Đôi khi tôi thấy mình vô tâm và có lỗi lắm, vì tôi chỉ để ý đến cảm xúc và hạnh phúc của bản thân tôi.
Tôi dửng dưng chuyện gia đình mà mẹ kể, tôi không đứng về phía mẹ khi bố mẹ có chút quan điểm bất đồng, tôi lúc nào cũng ương ngạnh làm theo ý mình và nói tất cả những gì – lẽ - ra – tôi – chỉ - nên – cất – giữ - trong – lòng, thậm chí là những thứ lẽ ra cũng đừng nên nghĩ. Vậy đấy, cho đến khi tôi đẩy mọi thứ đi quá xa, tôi khiến mẹ buồn và bản thân tôi tất nhiên cũng chẳng thanh thản gì.

Tôi cảm thấy đau, rất đau khi người yêu và tôi giận dỗi nhau, tôi bỏ cái cá nhân của mình, bỏ cả sĩ diện để xin lỗi anh ấy(ngay cả khi tôi không thật sự thấy mình sai), còn mẹ, lời xin lỗi của tôi trở nên xa xỉ "thôi được rồi, là mẹ đúng, con sai". Tôi chẳng bao giờ tâm phục khẩu phục với những gì hai mẹ con tôi tranh cãi. Và vậy đấy, tôi lại làm mẹ đau. Và tôi hiểu cái nỗi đau của mẹ nó gấp triệu, gấp vạn lần việc tôi cảm thấy mình bị tổn thương. Tôi lúc nào cũng chỉ biết than vãn, buồn phiền với mẹ, mà chẳng mấy khi hỏi "mẹ có sao không?", "mẹ đã làm đúng rồi mà", "mẹ đừng buồn nữa nhé mẹ"... Mẹ phiền lắm, mẹ yêu thương con nhiều đến mức phát phiền. Mẹ ca cẩm con nhiều đến mức phát phiền. Mẹ nhắc nhở con nhiều đến mức phát phiền... Hơn thế nữa, mẹ can dự vào cảm xúc và tình cảm của con đến phát phiền...
Mẹ là vậy, mẹ rất phiền, nhưng con yêu mẹ.
Xin mẹ hãy cứ luôn phiền con như vậy, vì nếu mẹ im lặng, thì con biết, đối với mẹ, con chẳng phải là con gái cưng của mẹ nữa rồi. Cảm ơn mẹ vì đã luôn chỉ cho con thấy rằng chỉ có gia đình mình mới thật sự vì mình mà làm mọi thứ, còn những người xung quanh, suy cho cùng, cũng chỉ là yêu bản thân họ, yêu cảm giác mà mình đem lại cho họ. Cảm ơn mẹ vì mẹ đã chỉ cho con cách để yêu thương một người, đó là tha thứ, là kiên nhẫn và bỏ đi lòng tự trọng của mình, nhưng không bao giờ vứt bỏ sự tự tôn... Cảm ơn mẹ, vì suốt hơn hai mươi năm qua đã cùng ba và ông bà giáo dục con thật tốt, đã luôn bao bọc con, và sẵn sàng dang tay đón con, chờ đợi con bất cứ khi nào.
Con yêu mẹ.

người thương




hững lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ

hững lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ

 | 
Ghê rợn, bí ẩn, thậm chí khiến rất nhiều người thiệt mạng, những lời nguyền này còn khiến các nhà khoa học phải đầu hàng sau nhiều năm nghiên cứu.
Xem thêm

Khâm phục nghị lực của những người khiếm khuyết cơ thể trong lịch sử

Tuy có những khiếm khuyết về ngoại hình, trí lực...nhưng ý chí vươn lên của họ thì vượt xa hơn người bình thường.

Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Lịch sử thế giới từng ghi nhận sự tồn tại của rất nhiều lời nguyền nổi tiếng. Chúng là những chuỗi sự kiện đầy ghê rợn với hàng loạt cái chết vô cùng bí ẩn không rõ nguyên nhân xoay quanh một sự vật, con người nào đó.
Có những lời nguyền đáng sợ tới mức không một nhà khoa học nào dám khám phá hay tìm hiểu, khiến sự thật cứ mãi chìm trong bí ẩn.
Song ngược lại, vẫn còn đâu đó những nhà nghiên cứu khao khát sự thật, bất chấp mạng sống của mình để phá giải lời nguyền.

Và ở một góc độ nào đó, họ đã “suýt” thành công.
1. Lời nguyền chiếc gương sát nhân
Đối với những ai là fan của truyện kinh dị, câu chuyện về chiếc gương Louis Alvarez 1743 chắc chắn không hề xa lạ.
Năm 1743, nghệ nhân Louis Alvarez người Pháp chế tạo ra một chiếc gương rất đẹp. Nhưng chỉ 2 ngày sau, ông bỗng qua đời vì chứng tràn máu não, đánh dấu sự bắt đầu của lời nguyền sát nhân.
Chiếc gương của Alvarez được đem bán tại tiệm tạp hóa. Và khi ông chủ hàng bột mì Tesemer mua nó về tặng vợ nhân dịp sinh nhật, ông cũng qua đời ngay sau lần soi đầu tiên bởi chứng tràn máu não.
Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Chiếc gương sát nhân thất lạc, trôi qua tay nhiều chủ trong vòng hơn 100 năm. Với quãng thời gian đó, hơn 20 người khác đã trở thành nạn nhân của chứng tràn máu não chỉ sau khoảng 3 ngày sở hữu gương.
Tin đồn về lời nguyền chiếc gương tử thần bắt đầu lan khắp nước Pháp, nhất là khi một tiến sĩ khoa học tên Smith cũng qua đời sau khi muốn khám phá lời nguyền bí ẩn.
Nạn nhân sau khi soi gương đều không tránh khỏi cái chết.
Nạn nhân sau khi soi gương đều không tránh khỏi cái chết.
Sự thật chỉ gần như được vén lên với sự vào cuộc của Waine – một tiến sĩ khảo cổ người Mỹ. Bằng nỗ lực của mình, ông được cháu nội của tiến sĩ Smith trao cho chiếc tráp gỗ đựng chiếc gương.
Nhưng thật kỳ lạ, thí nghiệm đo tuổi gương cho thấy, mặt gương đã bị thay mới, chỉ hơn 100 năm tuổi còn mặt gương Louis Alvarez 1743 thật sự đã mất tích.
Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Waine vô cùng băn khoăn không hiểu tại sao vẫn có người tử nạn vì chiếc gương cho tới khi chứng kiến hai con chuột của ông nuôi cạnh gương đã chết vì tràn máu não lúc ông đi vắng.
Waine lập tức dự đoán hung thủ sát nhân thực ra chính là chiếc khung gỗ của gương. Ông đem một vài mẩu dăm gỗ từ khung đem đi xét nghiệm.
Waine nhận ra, chiếc khung kia làm từ gỗ coura – một loài cây tiết ra chất khí cực độc khi tiếp xúc với ánh sáng mạnh. Khi hít phải khí này, mạch máu sẽ tắc nghẽn, nứt vỡ dẫn đến tràn máu não và qua đời.
Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Waine gần như đã giải được lời nguyền tồn tại gần 300 năm. Thế nhưng khi chuẩn bị công bố kết quả nghiên cứu, chiếc gương lại “không cánh mà bay”. Do không có vật đối chứng nên câu chuyện chiếc gương sát nhân lại bị phủ thêm một tấm màn bí ẩn mới.
2. Lời nguyền bản nhạc Gloomy Sunday
Gloomy Sunday (Ngày chủ nhật u buồn) là một trong những tác phẩm âm nhạc đáng sợ nhất mọi thời đại. Bản nhạc được nhạc sĩ dương cầm Rezso Seresssáng tác trong một chiều chủ nhật mưa buồn năm 1932 tại Paris.
Tác phẩm diễn tả tâm trạng đau khổ, tuyệt vọng tới cùng cực của người nghệ sĩ bị cự tuyệt tình yêu.
Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Sau khi ra đời, bản nhạc rợn người này nhanh chóng gieo rắc thảm họa trên khắp thế giới. Báo chí khắp nơi liên tục thống kê những cái chết bí ẩn xảy ra tại Mỹ, tại châu Âu.
Điểm chung của những cái chết ấy đó là nạn nhân tự sát sau khi nghe Gloomy Sunday hoặc ôm bản nhạc khi qua đời. Đỉnh điểm của sự việc là người yêu cũ của Rezso cũng qua đời vì tác phẩm này.
Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Năm 1968, Rezso cũng tự kết thúc cuộc đời mình vì quá ám ảnh bởi đứa con tinh thần "sát nhân" do bản thân tạo ra. Để ngăn chặn lời nguyền của bài hát này, cơ quan truyền thông Anh thậm chí còn ban lệnh cấm phát đối với Gloomy Sunday.
Sau này lời nguyền của Gloomy Sunday được nhiều nhà nghiên cứu lý giải như sau: theo họ, vào thời điểm bản nhạc ra đời, cả thế giới đang gánh chịu cuộc đại khủng hoảng 1929 – 1933.
Do đó, bản nhạc buồn đã tác động mạnh đến tâm lý người dân, khiến nhiều người mất phương hướng, trầm cảm và tự tử. Cùng với đó, sự thêu dệt của dư luận cũng góp phần thổi nên lời nguyền đáng sợ của bản nhạc này.
Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Tuy nhiên, đây mới chỉ là một giả thuyết mà thôi. Sự thật về bản nhạc đáng sợ này vẫn còn nhiều bí ẩn chưa được khám phá…
3. Lời nguyền búp bê Robert
Nếu phải lựa chọn món đồ chơi đáng sợ nhất trong lịch sử, có lẽ danh hiệu đó cần được dành cho búp bê Robert.
Đó là con búp bê cao 91cm, do một y tá người Jamaica may tặng cậu bé Eugene(con trai bác sĩ Thomas Osgood Otto giàu có) trước khi bị mẹ cậu đuổi ra khỏi nhà.
Búp bê Robert (trái) là một trong số những con búp bê đáng sợ nhất thế giới
Búp bê Robert (trái) là một trong số những con búp bê đáng sợ nhất thế giới
Kể từ khi được tặng RobertEugene dần yếu đi. Đêm đêm, cậu bé thường bò qua cửa sổ, đi lang thang trong đêm. Đồ đạc trong nhà cậu cũng biến mất vô cớ, quần áo, đồ chơi bị xé rách kì lạ.
Người cô của Eugene, sau khi đề xuất vứt con búp bê lên gác xép đã chết ngay đêm sau đó còn Robert không hiểu sao tự động trở về bên Eugene.
Ngay cả khi lớn lên, Eugene vẫn luôn ôm khư khư trong người búp bê Robert. Tất cả những ai thân thiết với cậu hoặc có ý định cướp Eugene khỏi Robert đều phải nhận hậu quả - cái chết - mà điển hình là vợ Eugene.
Robert được đồn đoán chính là hung thủ đứng sau những sự kiện bí ẩn và ghê rợn.
Robert được đồn đoán chính là hung thủ đứng sau những sự kiện bí ẩn và ghê rợn.
Sau khi Eugene qua đời, búp bê Robert được chuyển cho người chủ mới và những câu chuyện đáng sợ vẫn tiếp diễn. Người ta buộc phải đưa con búp bê này vào bảo tàng để tránh lời nguyền bí ẩn tiếp diễn.
Mặc dù đáng sợ như vậy song vẫn có một nhà khoa học sẵn sàng bất chấp tất cả để nghiên cứu về Robert.
Đó là chuyên gia Johua P.Warren. Ông dành một khoảng thời gian rất dài để tiếp xúc với Robert, thậm chí còn “xin phép” búp bê để được nghiên cứu.
Những lời nguyền khủng khiếp “suýt” bị khoa học bóc mẽ
Tuy nhiên, tất cả những gì Johua thu được là ba chữ “suýt thành công”. Trong tổng số 72 tấm ảnh ông chụp Robert, chỉ có vỏn vẹn 5 tấm nhìn thấy hình dạng búp bê và phần còn lại toàn một màu đen.
Thậm chí, khi sử dụng máy điện từ xung quanh búp bê, chiếc máy phát nổ mà không biết vì lý do gì. Sau những sự việc ấy, dù rất hiếu kỳ nhưng Johua cũng phải bỏ ngỏ bí ẩn về búp bê lời nguyền Robert.
5S Online - mùa 3 - Tập 32: Kế hoạch hoán đổi - Phần 3
https://www.youtube.com/watch?v=Vp3l_CkAB8M
‪#‎5sonline‬ ‪#‎5sonliness3‬ ‪#‎5sonlineofficial‬

https://www.youtube.com/watch?v=Vp3l_CkAB8M

Vừa cởi váy ra chưa kịp làm gì thì sếp đã nói: “Cô quyến rũ thật đấy, nhưng rất tiếc tôi chỉ hứng thú với vợ mình thôi”

Vợ bị vô sinh, tôi hí hửng trong lòng cho đến ngày cầm phiếu xét nghiệm trên tay

07/06/2016
(Blogtamsu) - 8 tháng sau đó thì tôi lấy vợ mới, không ai khác chính là cô nhân tình theo tôi bao lâu nay. Thế nhưng 1 năm trôi qua, dù không dùng biện pháp bảo vệ gì, chúng tôi vẫn không có con
Blog TÂM SỰ update tin nhanh các chủ đề : Ngôi sao và giải trí 24/7, Xu hướng làm đẹp2015, Phụ nữ & hôn nhân gia đình, Các vấn đề đời sống xã hội…
Tôi nghĩ trên đời này có rất nhiều người đàn ông giống tôi, là khi cưới vợ thì luôn nghĩ mình sẽ cả đời chung thủy với vợ. Thế nhưng, đến khi cuộc sống hôn nhân xảy ra xung đột thì bắt đầu chán nản dần và tìm cách chạy trốn.
Tôi lấy vợ cách đây 5 năm. Khi yêu nhau, tôi thấy mọi thứ rất ổn, vợ tôi là người phụ nữ nhanh nhẹn, tháo vát, đảm đang, mẹ tôi cũng rất hài lòng về cô ấy chỉ sau đôi lần tiếp xúc. Chúng tôi lấy nhau trong sự chúc phúc của tất cả mọi người. Thế nhưng chỉ sau 1 năm kết hôn, chúng tôi rơi vào hết mâu thuẫn này đến mâu thuẫn khác. Bấy giờ tôi mới cảm thấy mệt mỏi với tính cầu toàn và khuôn mẫu của vợ. Tình cảm trong tôi cứ phai nhạt dần.
Thế rồi tôi cặp bồ, ban đầu quan hệ của chúng tôi chỉ là cùng đi cafe, cùng xem phim như những đôi tình nhân nhưng sau đó chúng tôi gặp nhau chủ yếu trong nhà nghỉ. Tôi bị vợ bắt quả tang vài lần, cô ấy rất sốc và điên cuồng lao vào đánh ghen. Sau đó thì dường như cô ấy chẳng còn sức lực nào theo dõi tôi nữa, cô ấy mặc kệ tôi với các mối quan hệ bên ngoài.
thu-long-blogtamsuvn
(ảnh minh họa)
Lấy nhau đã lâu nhưng chưa có con, bố mẹ tôi bắt đầu giục giã. Tôi mới bảo vợ đi kiểm tra. Tôi nghĩ vấn đề là ở vợ vì tôi khá là sung mãn trong “chuyện ấy”, tôi tin là mình hoàn toàn khỏe mạnh, không vấn đề gì. Tối đó, vợ về nhà thông báo rằng cô ấy không sinh được con. Tôi đắc ý ra mặt, gọi điện sang cho bố mẹ vợ đề nghị họp gia đình. Bố mẹ vợ tức tốc sang nhà tôi, nhìn họ rất đau khổ, họ ôm lấy vợ tôi và than khóc vì sao ông trời lại bất công như thế. Bố vợ tôi hỏi tôi có nghĩ đến chuyện nhận con nuôi không. Tôi kiếm cớ từ chối ngay, tôi đang muốn tống vợ tôi đi không được, sao lại muốn nhận con nuôi được. Vợ tôi có lẽ biết thân biết phận nên nói tôi viết đơn ly hôn để cô ấy ký. Được đà, tôi gây sức ép cho vợ là không được mang tài sản đi. “Đây là lỗi ở phía em nên em không được mang của cải n hà anh đi đâu hết!” – tôi lạnh lùng nói vợ như thế. Cô ấy gật đầu đồng ý.
Thủ tục ly hôn của chúng tôi được hoàn thiện nhanh chóng. Tôi và vợ cắt đứt liên lạc từ đó.
8 tháng sau đó thì tôi lấy vợ mới, không ai khác chính là cô nhân tình theo tôi bao lâu nay. Thế nhưng 1 năm trôi qua, dù không dùng biện pháp bảo vệ gì, chúng tôi vẫn không có con. Lần này, chính mẹ tôi dắt tôi đi khám ở 1 phòng khám lớn. Cầm phiếu xét nghiệm trên tay, tôi chết điếng khi kết quả báo tôi bị vô sinh. Mẹ tôi khóc ngất ở phòng khám còn tôi thì cúi gằm mặt xuống không ngước lên nổi. Có ai ngờ người sung mãn, sành sỏi chuyện chăn gối như tôi lại không thể được làm cha?
Trên đường về, tôi gặp lại vợ cũ. Tôi gần như lạc tay lái khi thấy cô ấy đang ôm bụng bầu nắm tay 1 người đàn ông khác đi bộ ở ven đường. Mẹ tôi cũng nhìn thấy và ú ớ không nên lời: “ Sao … sao… mẹ tưởng… con bảo cái Trâm vô sinh cơ mà!”. Tôi hiểu ra mình đã bị vợ cũ lừa 1 vố đau đớn. Cô ấy đã biết chuyện tôi không thể có con nhưng lại nhận là mình vô sinh. Có lẽ khi đó cô ấy thấy tôi nực cười và tồi tệ lắm.
Vợ mới của tôi thì khi nghe tin tôi không thể làm cha đã nhanh chóng viết đơn ly hôn và rời khỏi nhà tôi ngay tuần sau. Tôi thì suy sụp tinh thần thảm hại, không biết phải sống tiếp thế nào nữa. Đây có phải quả báo dành cho tôi không?
https://www.facebook.com/11111111111bon
https://www.facebook.com/namplusvn/?fref=nf

anh tuấn